can ve cua nguoi dep
Tình trạng của Tô Linh không được tốt, anh vốn dĩ muốn tìm người giúp đỡ nhưng hoàn toàn không có xe nào chạy qua đây. Một bên là vách núi, một bên là cây to đung đưa theo gió, lá cây vang lên những tiếng “rì rào”.
Lòng tự trọng của Triệu Dương trỗi dậy, anh gắng gượng đứng lên: “Tô Linh, tôi biết trong lòng cô coi thường tôi. Nhưng cô cũng đừng quên, hiện giờ cô là người phụ nữ của tôi. Đưa cô về ấy hả? Không có chuyện đó đâu!” …
Contents1 Real Beauty – Vẻ đẹp thực sự2 ID của tôi là Người đẹp Gangnam – Người đẹp Gangnam3 Mùi hương bí ẩn4 Oh My Venus – Thần Vệ Nữ của tôi5 She was beautiful – một cô gái xinh đẹp6 Incarnation of money – Hóa thân của tiền bạc7 Dream High – Giấc mơ […]
Cận vệ của người đẹp - (Chương 1) - Tác giả Bảo Tú Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Cô nói với giọng đầy thách thức, giống như muốn vạch trần bộ mặt giả dối của Triệu Dương. Triệu Dương không nói không rằng, xoay người, bật nhảy, một tay đặt trên lan can tạo đà nhảy xuống. Động tác của anh nhanh như cắt, khiến Tô Linh còn chưa kịp hiểu chuyện gì.
Freie Presse Partnersuche Er Sucht Sie. Contents1 Giới thiệu Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Cận Vệ Của Người Đẹp Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Là người sống sót quay về từ mưa bom bão đạn, Triệu Dương chỉ mong muốn trải qua cuộc sống bình lặng cùng với công việc làm bảo vệ trực đêm tại khu biệt thự cao cấp này. Có điều một sự cố bất ngờ xảy ra, khiến mong muốn của anh không thể nào thực hiện được. Trích đoạn Thấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa! Nhớ lại được chuyện đã xảy ra đêm qua, Tô Linh cũng ngừng khóc “Anh quát cái gì mà quát?” Triệu Dương thở dài nói “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này.” Tô Linh lau nước mắt đáp “Anh chịu trách nhiệm sao? Anh lấy cái gì ra để mà chịu trách nhiệm chứ?” Đôi mắt trong veo ấy, lóe lên một ánh mắt lạnh lùng ghê người. Danh sách chương Chương 1 Lên giường với người đẹp Chương 2 Tranh chấp giữa 2 người phụ nữ Chương 3 Lớp băng mỏng Chương 4 Cướp hôn Chương 5 Bị cô lập hoàn toàn Chương 6 Nhà họ ngụy báo thù Chương 7 Xát muối lên vết thương Chương 8 Cưới vội Chương 9 Bạn gái cũ Chương 10 Giẫm đạp dưới chân Chương 11 Đàn ông gì chứ Chương 12 Chúng ta không nợ nhau Chương 13 Quay lại như trước Chương 14 Sau này anh nuôi tôi Chương 15 Thanh niên xấu xa tới nhà! Chương 16 Mời cô tránh ra Chương 17 Trong lời có dao Chương 18 Chồng của tôi Chương 19 Dạy dỗ cho thật tốt Chương 20 Chương 21 Người phụ nữ của tôi Chương 22 Không biết điều Chương 23 Tranh cãi gay gắt Chương 24 Lấy lại công bằng Chương 25 Bà chủ bá đạo Chương 26 Cao không với tới Chương 27 Đạp lên giới hạn Chương 28 Vô cùng chói mắt Chương 29 Chó cậy thế chủ Chương 30 Đánh gãy chân chó Chương 31 Ly hôn Chương 32 Làm thế nào đây? Chương 33 Cậu không chọc vào được đâu Chương 34 Tự chuốc phiền phức Chương 35 Mỉa mai Chương 36 Lĩnh hội sâu sắc Chương 37 Quyết một phen sống chết Chương 38 Tiến thoái lưỡng nan Chương 39 Không chỗ dung thân Chương 40 Cô gái tốt là bởi vì được yêu thương Chương 41 Nội tình rất sâu Chương 42 Làm thế nào đây Chương 43 Anh cút đi cho tôi Chương 44 Uống bia tâm sự đêm khuya Chương 45 Thuê hung thủ giết người Chương 46 Giở trò quỷ gì thế Chương 47 Chạm mặt nhau Chương 48 Đầy xấu hổ và nhục nhã Chương 49 Xóa bỏ hiểu lầm Chương 50 Xác định một đêm không ngủ Trọn bộ Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
Triệu Dương không ưa nổi cái bản mặt này của hắn, đoán rằng chắc hắn vừa mới vào đó để mách lẻo, còn lý do là gì không cần nghĩ cũng là thấy anh và Khổng Nguyệt đi gần nhau nên mới ôm tâm lý ghen tỵ đi phá Dương thầm hừ một cái, nhưng trên mặt vẫn tươi cười vui vẻ “Vâng, đúng là có chuyện vui, hẹn ngày rảnh rỗi mời tổ trưởng Hàn đến uống rượu cưới của tôi và Khổng Nguyệt”.Tổ trưởng Hàn tím mặt, hắn biết quan hệ giữa Triệu Dương và Khổng Nguyệt không bình thường, nhưng không ngờ hai người lại tiến triển nhanh như thế này, thậm chí đã bàn đến chuyện cưới xin rồi!Khổng Nguyệt cũng ngây người tại chỗ, trong lồng ngực cô giống như có một con nai chạy qua, tim đập “thình thịch” không Dương cười ha ha, vỗ vai tổ trưởng Hàn nói “Tổ trưởng Hàn, đang đùa anh thôi, anh xem anh tưởng là thật kìa, sao tôi xứng đôi với thư ký Khổng chứ?”Tổ trưởng Hàn muốn nói biết điều là tốt, nhưng chưa kịp mở miệng thì cảm thấy bàn tay to đặt trên vai giống như sắt thép, đè mạnh lên xương bả vai, làm hắn đau đến nỗi sắc mặt trắng Triệu Dương vẫn tươi cười vui vẻ, không ai nhìn ra sơ trưởng Hàn không tiện nổi giận, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi để trong bụng, miễn cưỡng đối phó vài câu rồi vội vã tạm Dương chưa hả giận, nhìn bóng lưng của hắn và nói “Tiểu Nguyệt, tên họ Hàn này là một kẻ tiểu nhân, sau này nếu hắn còn dám giở trò với em, em cứ nói anh để anh xử lý hắn!”Khổng Nguyệt vẫn còn đang ngây ngẩn, nghe thấy Triệu Dương nhắc lại mới vội vã gật đầu “À vâng… em biết rồi…”Triệu Dương dồn toàn bộ tâm trí để suy nghĩ, lát nữa nên đối phó với trưởng phòng Khương như thế nào, cũng chẳng chú ý đến vẻ mặt thất vọng thoáng qua của Khổng theo tiếng gõ cửa vang lên, người bên trong rất nhanh đã đáp lại.“Mời vào!”Triệu Dương ngẫm một lát, là một giọng nữ rất trong trẻo, từ giọng nói có thể đoán được tuổi tác không người vào phòng, rất nhanh Khổng Nguyệt đã khôi phục trạng thái bình thường, nở nụ cười chuyên nghiệp trên môi, giọng nói vô cùng chuẩn mực “Trưởng phòng Khương, đây là Triệu Dương, tôi đưa anh ấy đến thực hiện quy trình nhân sự”.“Ồ, cậu là Triệu Dương à?”Trưởng phòng Khương đang cặm cụi ngẩng đầu lên, mắt nhìn về phía Triệu Dương cũng đưa mắt nhìn qua, không ai mở miệng, ánh mắt hai người giao Dương hơi bất ngờ, anh vốn tưởng rằng trưởng phòng Khương hẳn là một phụ nữ trung niên chua ngoa cay nghiệt, thậm chí dáng người mập mạp với mái tóc xoăn sóng và giọng nói ồm ồm khản quả vừa nhìn và hình ảnh tưởng tượng trong đầu khác biệt quá phòng Khương trước mắt thân hình thon thả, mái tóc ngắn xoã ngang vai, dáng vẻ không hề xấu mà ngược lại khá là xinh dù cô ta không đứng lên nhưng cảm giác sẽ cao hơn trưởng phòng Uông một chút, hơn cả là tác phong già dặn kinh nghiệm, giơ tay nhấc chân đều toả ra một sức quyến rũ đặc trưng của người phụ nữ trưởng thể dùng cụm từ “vẻ đẹp mỹ miều” để hình cùng Triệu Dương chốt một câu, người trước mắt là một nữ trí thức vô cùng tinh tế, hoàn toàn khác xa hình tượng nữ lãnh đạo cay nghiệt trong tưởng tượng ban phòng Khương cũng không tiếc lời ca ngợi, nói “Cậu là Triệu Dương à? Mấy ngày nay thường xuyên nghe người ta nhắc đến cậu, quả thật dáng vẻ không tầm thường! Thật sự không ngờ phòng bảo vệ của khu biệt thự Đế Uyển chúng ta lại có một chàng trai ưu tú như vậy!”Lời cô ta nói không hoàn toàn là tâng bốc, cô ta đã từng gặp khá nhiều bảo vệ ở khu biệt thự Đế Uyển, cũng có những người trông cường tráng Triệu Dương, nhưng Triệu Dương đã cho cô ta một cảm giác rất đặc không nói nhiều, nhưng đôi mắt lại rất có hồn, là kiểu chỉ nhìn một lần có thể khiến người ta nhớ mãi không nói của trưởng phòng Khương rất dịu dàng, Triệu Dương nghe cô ta nói mà cảm thấy tựa như gió xuân thoảng qua, nhưng trong lòng anh chẳng thả lỏng được, ngược lại xuất hiện sự căng thẳng vô giác mách bảo anh, đây không phải là một đối thủ đơn phòng Khương phất tay “Gì nhỉ, Tiểu Khổng, cô làm việc của mình đi, tôi vẫn còn một số tài liệu phải xử lý, cô đừng đợi ở đây, nhỡ đâu trưởng phòng Uông có việc gì cần tìm cô thì sao? Đừng trì hoãn công việc”.Nói xong, cô ta chỉ tay vào chiếc ghế sofa ở một bên “Tiểu Triệu, cậu ngồi đi đã, đợi tôi làm xong việc sẽ xử lý việc của cậu”.Nghe thấy câu cuối cùng của trưởng phòng Khương, Khổng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm, cô ta nhìn Triệu Dương với ánh mắt yên tâm rồi mới lui ra Dương cười gượng, anh không dám yên tâm, e là trưởng phòng Khương là một kẻ ác ăn thịt người nuốt cả xương, phải thật cẩn thận, đừng để cô ta chén sạch mình!Anh vừa mới ngồi xuống ghế sofa thì trưởng phòng Khương nói “Tiểu Triệu, phiền cậu giúp tôi lấy tài liệu trên bàn trà qua đây”.Triệu Dương cầm mấy tờ giấy lên, đưa đến trước mặt trưởng phòng Khương một cách ngay phòng Khương nhận lấy, sau đó không nói gì nữa, không bảo anh đợi một lúc, cũng không bảo anh quay về Dương không nghe thấy dặn gì thêm, cũng không chuyển động mà cứ đứng tại chỗ một đến ba phút sau, anh vẫn không nghe thấy bất cứ lời dặn gì khác của trưởng phòng Khương, lúc này anh mới hiểu, thì ra là đang đợi anh ở đây!Ra oai phủ đầu hay là muốn thăm dò đối phương?Trước khi xác định được ý đồ của trưởng phòng Khương, Triệu Dương quyết định không lật mặt cô phải chỉ là đứng thôi sao, trước đây lúc anh đi lính cũng phải đứng rất nhiều, có lần nào không bước trong ba tiếng đồng hồ chứ?Đọ kiên nhẫn à?Anh đâu có sợ người phụ nữ trước mặt!Vì vậy, bây giờ xuất hiện một cảnh tượng kỳ phòng Khương bận rộn với tài liệu trong tay, thỉnh thoảng nhíu mày, thỉnh thoảng làm vẻ mặt kinh ngạc, rồi thỉnh thoảng lắc đầu như thể công việc rất phức tạp, làm thế nào cũng không xử lý Triệu Dương đứng trang nghiêm, đừng nói chân không nhúc nhích một chút nào, ngay cả thân người cũng chưa từng cử mắt nửa tiếng đồng hồ đã trôi phòng Khương lén ngẩng đầu lên, trong lòng không khỏi kính ấn tượng ban đầu với Triệu Dương, cô chỉ nghe em họ của chồng nhắc đến vài lần, vốn dĩ cũng không để tâm, chèn ép một bảo vệ thực tập đối với cô ta mà nói dễ như trở bàn đội trưởng Uông chống lưng thì làm sao? Trên có chính sách, dưới có đối sách, cô ta tìm đại một lý do là có thể chặn đứng thủ tục nhân viên chính thức của Triệu Dương, thậm chí không ai bới móc được chỗ đến mấy ngày nay, sau mấy lần đấu đá nhau với trưởng phòng Uông cô ta mới nhận thức được có gì đó không này trưởng phòng Uông thay đổi, tuy chính trưởng phòng Uông chủ động xin cô ta trước, nhưng cũng ngầm gây áp lực sau lưng cô ngờ, một việc sắp hoàn thành ngay trước mắt thì đột nhiên đổi hướng phòng Uông không những không điều chuyển công tác, ngược lại còn đến tìm cô để hỏi xin cho Triệu biệt hôm nay gặp mặt mới phát hiện, tên bảo vệ quèn được người ta nhắc đến bao nhiêu lần đúng là không hề tầm thường, thảo nào em họ chồng cô ta không chèn ép được cậu chống cự này không chỉ đơn thuần tiêu hao về mặt thể lực, mà còn là một bài kiểm tra khả năng chống chọi với áp Triệu Dương để lộ dù chỉ một chút sơ hở, cô ta sẽ mượn cơ gây khó dễ quả là Triệu Dương cứ thế không cho cô ta bất kỳ cơ hội nào để bới móc lỗi sai.
Người còn chưa tới gần đã rụt rè gọi tên "Anh Dương, là anh à?""Cô là?"Triệu Dương liếc nhìn cô ta, cảm thấy khá quen nhưng không nhớ ra tới khi đến gần, anh mới nhớ ra "Cô là cô gái hôm qua?"Có vẻ như cô gái hơi áy náy, giọng nói cũng nhỏ nhẹ "Là tôi, xin lỗi nhé...”Triệu Dương cười gượng, nếu không phải vì cô gái này thì Tiểu Ngũ sẽ không nhất thời xúc động, anh cũng không bị cuốn vào việc rắc rối ngày hôm trọng hơn là hôm qua cô gái này đột nhiên trở mặt, khiến anh rơi vào thế bị động khi giải quyết chuyện dù, cuối cùng nhờ có Cửu Xử can thiệp vào, mọi việc đều được xử lý êm xuôi và không để lại hậu quả gì, nhưng vô duyên vô cớ nợ Đường Nhu một ân huệ, sau này cũng phải trả nhiên, hôm nay cô ta lại chủ động tìm tới cửa là có ý gì, đơn giản chỉ xin lỗi chuyện hôm qua thôi sao?Triệu Dương hỏi "Cô tới... tìm tôi à?""Ừ, Tiểu Cường không nhận điện thoại của tôi..”."Xem ra tôi đoán không sai, hai người đã sớm quen biết!"Quả thật, Triệu Dương đã sớm cảm thấy quan hệ của Tiểu Ngũ và cô gái này không bình thường, bây giờ mới có thể xác định gái cúi đầu nói "Ừ, tôi là bạn của Tiểu Cường..”.Triệu Dương mỉm cười nói "Bạn? Tôi nghĩ là bạn gái mới đúng chứ?""Không... là do tôi không xứng với Tiểu Cường…”Nghe đến đây, Triệu Dương biết ngay giữa hai người này chắc chắn có không ít chuyện cũng lười hỏi, dứt khoát nói "Hôm nay cô tìm tôi có việc gì?""Là thế này, à... nhờ anh trả lại cho anh ấy giúp tôi!"Dứt lời, cô ta lấy trong túi xách ra một túi tài liệu dày Dương đặt vào tay ước lượng, bên trong hẳn là tiền mặt, xem trọng lượng cũng không nhẹ, ít nhất cũng phải có mấy nghìn giọng điệu của cô ta, số tiền này hẳn là của Tiểu Ngũ, anh liên tưởng đến thói quen chi tiêu dè sẻn của Tiểu Ngũ nên cũng đoán sơ lược vấn Dương hỏi thử "Sao cô không đưa trực tiếp cho cậu ấy?""Anh ấy không chịu gặp tôi, tôi biết, nhất định là anh ấy tức giận chuyện tối qua, tôi không trách anh ấy!"Triệu Dương có thể nhìn ra dường như cô ta có chuyện khó nói "Sở dĩ hôm qua cô không nói thật, có phải vì trong tay anh Đao kia đã có được thứ gì đó không?"Nghe đến đây, sắc mặt cô gái thay đổi rõ rệt "Không, không có gì, chuyện đó... anh Dương... tôi đi trước đây!"Triệu Dương còn định nói gì đó, nhưng cô gái đã nhanh chân rời chưa kịp đuổi theo thì bỗng nhiên bị người ta gọi một giọng nữ trong trẻo "Anh Dương!"Triệu Dương quay lại nhìn, lần này là người quen tên là Tiểu Ngọc, làm tiếp khách ở Huy Hoàng, thỉnh thoảng đóng vai những cô hầu gái đi tiếp rượu, cô ta chính là người tiếp Từ Tam hôm nay, nghe Từ Tam lải nhải đến trưa, cứ mười câu thì hết chín câu là về cô ta."Anh Dương, anh còn để ý tới cô ta làm gì!"Tiểu Ngọc vừa nói, vừa vươn cổ nhìn về phía cô gái vừa Dương thấy kỳ lạ "Hai người quen biết à?"Sau khi hỏi xong, anh bỗng nhiên thấy mình hỏi thừa, cô gái lúc nãy cũng làm ở Huy Hoàng, hai người không biết nhau mới là lạ!Giọng điệu của Tiểu Ngọc mang theo mấy phần xa cách "Quen, mà cũng không thân, cô ta mới đến chưa được bao lâu”."Đi, vào trong rồi nói".Triệu Dương vừa nói vừa bước vào quầy Ngọc chủ động nói "Anh Dương muốn uống gì, hôm nay em mời!"Triệu Dương hoài nghi nhìn cô ta, bây giờ tâm trạng anh cũng buồn phiền, đúng là muốn uống ít rượu giải điều tại sao cô gái này lại muốn mời anh?Tiểu Ngọc nhìn ra nghi ngờ của Triệu Dương "Anh Dương, anh chắc không biết, bây giờ anh là anh hùng của Huy Hoàng chúng em, có thể mời anh uống rượu là vinh hạnh của em!"Triệu Dương cười ha hả "Nói xem, sao một ngày không gặp mà tôi đã thành anh hùng rồi?"Anh cũng không thích cái danh "Anh hùng" này lắm, nếu được, anh tình nguyện làm một người có trí dũng, để bản thân và những người bên cạnh không phải chịu thiệt anh hùng không giống vậy, anh hùng luôn phải hy sinh bản thân để bảo vệ cho tập Ngọc gọi một ly rượu, vẻ mặt vô cùng sùng bái nói "Bởi vì anh lợi hại, ngay cả anh Đao cũng không sợ! Hôm qua các anh bị cảnh sát đưa đi, tất cả đều nói rằng các anh sẽ không thể ra ngoài được, kết quả nửa giờ sau các anh đã được trả tự do!"Triệu Dương bật cười, có vẻ như mấy tên bảo vệ bị bắt vào cục cảnh sát với anh lúc trở về đã hết lời khen ngợi anh."Anh Dương, rốt cuộc anh là ai? Ngay cả loại côn đồ như anh Đao mà cũng sợ anh, hơn nữa anh đến cục cảnh sát mà cứ như đi về nhà vậy?""Cô còn trẻ mà trong đầu lắm mưu mô thế? Tôi không phạm pháp, tình tiết vụ án cũng rõ ràng, đương nhiên là được thả ra, chứ không phức tạp như cô nghĩ đâu”."Chậc, chậc, chậc, anh Dương, anh đừng gạt em, anh đập ba chai rượu vào đầu anh Đao mà là chuyện nhỏ à? Nếu đổi thành người khác, không chết thì cũng chỉ còn nửa cái mạng!"Triệu Dương không muốn bàn về chuyện này nữa nên đổi chủ đề "Đúng rồi, cô gái vừa đứng ở cổng nói chuyện với tôi tên là gì?""Cô ta hả, tên là La Thiến, không cùng nhóm với chúng em".Triệu Dương cảm thấy kỳ lạ "Đều là đồng nghiệp cùng công ty, sao còn kết bè kéo phái?"Tiểu Ngọc vội vàng giải thích "Nhưng mà không giống, bọn họ làm bán thời gian, còn chúng em là toàn thời gian, là nhân viên chính thức!"Triệu Dương không hiểu Ngọc bật cười "Anh Dương, sao anh ngốc thế? Chúng em là chính thức chỉ tiếp rượu, ca hát với khách, còn bọn họ thì...”Tiểu Ngọc không nói hết, nhưng Triệu Dương cũng hiểu ta đột nhiên xích lại gần và nói "Anh Dương, sao anh quan tâm cô ta thế, thích cô ta rồi à?""Cô nghĩ đi đâu vậy? Tôi chỉ cảm thấy hình như cô ta có nỗi khổ riêng thôi"."Chuyện này thì em không rõ, có điều em nghe người ta nói, hôm nay người của anh Đao vẫn đang tìm cô ta đấy!"Triệu Dương còn định hỏi nữa, Tiểu Ngọc đã đổi chủ đề "Anh Dương, chắc anh không biết, có rất nhiều cô gái trong nhóm chúng em yêu thích anh, nếu anh muốn có bạn gái thì em có thể giới thiệu cho anh! Nói đi, anh thích kiểu con gái nào?"Triệu Dương cười gượng "Tôi đã có gia đình rồi".Tiểu Ngọc tỏ vẻ thất vọng "Thật hay giả vậy? Có phải là tổng giám đốc Vương không?"Triệu Dương liếc mắt "Không phải, đừng đoán mò, nhanh đi làm việc đi!"Tiểu Ngọc lè lưỡi, đặt một tờ nhân dân tệ lên bàn, nói với nhân viên pha chế “Ly này em mời!"Nhân viên pha chế xông tới "Anh Dương, Tiểu Ngọc là đóa hoa của chúng tôi đấy, tôi thấy là cô ấy có ý với anh rồi!"Triệu Dương trợn tròn mắt, sao vừa mới qua một đêm mà anh lại trở nên nổi tiếng thế này?Ngồi chưa đến nửa phút mà cũng bị nhân viên pha chế này nhận rượu này hơi tẻ nhạt, anh liền hỏi "Tổng giám đốc Vương đang ở đâu?"Người phục vụ chỉ "Chắc là trong văn phòng, tôi vừa thấy cô ấy vào trong".Triệu Dương kín đáo bỏ tiền cho nhân viên pha chế "Ly này tôi tự trả, tờ kia lát nữa trả lại cho Tiểu Ngọc".Nhân viên pha chế không để ý "Này, anh Dương, anh khách sáo với cô ấy làm gì? Đám con gái này kiếm tiền rất dễ, đã trả tiền rồi thì anh cứ uống thôi chứ?”Triệu Dương nhìn chằm chằm hắn một lúc "Tôi chưa từng tiêu tiền của phụ nữ! Còn nữa, Tiểu Ngọc kiếm tiền rất vất vả, tiền này cũng sạch sẽ, sau này nói chuyện chú ý một chút, lỡ truyền đến tai con gái người ta sẽ khiến họ tổn thương!"Thấy bóng lưng của Triệu Dương đi lên lầu, nhân viên pha chế mắng một câu "Hừ, giả bộ con khỉ!"Hắn nói xong liền cất tiền vào túi mình, đúng lúc này, một bóng người bước nhanh tới!
Triệu Dương lịch sự đáp lại "Cảm ơn, cô cũng rất có khí chất".Cô gái và Khổng Nguyệt nhìn nhau, sau đó tiếng cười khúc khích vang vọng khắp cửa ra vào của văn phòng công ty quản lý tòa là Liễu Nhiên, cười đến mức chân cũng không đứng vững "Anh Dương... anh có thể... đúng là thú vị quá! Thời đại nào rồi, mà cũng có người khen ngợi người khác như anh?"Triệu Dương chưa kịp nói gì, cô ta nói thêm "Mà anh có biết không, khen một cô gái có khí chất lại mang nghĩa tiêu cực đấy!"Triệu Dương hoang mang, trước khi đi lính, anh chỉ có một người bạn gái là Thư Tình, nhưng cũng không ở bên nhau khi giải ngũ thì ở bên cạnh Tô Linh, nên cơ hội nói chuyện làm quen với những cô gái khác cũng chẳng có sao mà biết khen người ta có khí chất, lại là ý xấu?Liễu Nhiên không quan tâm đến sự bối rối của Triệu Dương, liên tục chất vấn "Dù tôi không đẹp như Khổng Nguyệt, nhưng không kém nhiều lắm đúng không?""Ừ, đẹp, đẹp!"Triệu Dương vội trả lời, câu này là thật chứ không phải tâng như phân tích một cách chi tiết, thì hai người họ đều là hai người rất đẹp, tuy nhiên Khổng Nguyệt lại kín đáo âm thầm, còn Liễu Nhiên thì cởi mở tự nhiên, tươi sắc như hoa, còn có mùi hương đặc biệt!Liễu Nhiên tò mò "Đúng không? Anh nói đi, tôi và Khổng Nguyệt thì ai đẹp hơn ai?”Triệu Dương từng rất lúng túng nhưng giờ não anh đã lớn hơn nhiều rồi. Song nghe thấy câu hỏi đầy mùi sát khí thế này, khiến anh bối rối không biết nói thế Nguyệt không nhịn nổi, giải vây cho anh "Này, Liễu Nhiên, cậu đừng làm loạn!"Liễu Nhiên ra vẻ ghen tị "Ơ, mình đã nói gì đâu, sao cậu đã bảo vệ anh ta rồi".Khổng Nguyệt nắm chặt tay như một con hổ "Đúng vậy, cậu không được bắt nạt anh Dương!"Liễu Nhiên liếc nhìn, không giữ ý tứ mà giơ luôn ngón tay giữa lên "Mẹ nó, đúng là trọng sắc khinh bạn!"Khổng Nguyệt cũng không để cô ta ở lại lâu, vội đẩy cô ta ra "Được rồi, vừa nãy cậu bảo có việc phải làm mà, còn không mau đi đi"."Khổng Nguyệt, cậu đúng là muốn qua cầu rút ván hả? Nếu không phải cậu bảo mình..."Cô ta còn chưa nói xong, Khổng Nguyệt đã vội dùng tay che miệng lại, nên cô ta chỉ có thể ấp Nhiên lật tay Khổng Nguyệt ra, tức giận nói "Được rồi, mình đi, được chưa?"Lúc đi ngang qua Triệu Dương, cô ta nhắc nhở lại một câu "À, tôi làm việc ở phòng tài vụ, Khổng Nguyệt cũng nói một ít cho tôi về chuyện của anh, có gì cần hỗ trợ, anh cứ tìm tôi là được".Triệu Dương hốt hoảng, dù chuyện trở thành nhân viên chính thức đã được giải quyết, nhưng làm sao để đối phó với Tôn mập thì anh vẫn chưa nghĩ không hạ gục Tôn mập, thì tảng đá treo trong lòng anh sẽ không bao giờ biến mất. Mặc dù chuyện tài khoản lần trước có thể tận dụng được, nhưng sẽ làm ảnh hưởng đến trưởng phòng nay nghe Liễu Nhiên nói như vậy, bỗng nhiên anh thấy mình tìm được lối thoát khi lâm vào cảnh tuyệt giờ vẫn chưa nghĩ ra cách nào hay, nhưng vẫn là một sự đột nữa, nghe giọng cô ta, có vẻ có mối quan hệ rất tốt với Khổng Nguyệt, nếu không cô ta đã chẳng nói thế."Cám ơn, có sự hỗ trợ của cô thì tốt quá rồi!"Cô gái nói với một giọng điệu quen thuộc "Cảm ơn làm gì, ai bảo Tiểu Nguyệt thường xuyên kể về anh với tôi..."Nói đến đây, cô ta bị Khổng Nguyệt nhéo một Nhiên trở mặt "Mẹ nó, Khổng Nguyệt, chết tiệt, lần sau cậu đừng có cầu xin mình nữa!"Hai cô gái ồn ào một lúc rồi mới rời đi, trước khi đi, cô ta còn nói một câu "Tôi nói cho anh biết, Khổng Nguyệt nhà tôi nhìn ngây thơ, dễ bị lừa, nhưng anh đừng có bắt nạt cậu ấy".Triệu Dương sững sờ, ai bắt nạt ai cơ? Anh lừa người khi nào?Khổng Nguyệt thấy cô ta càng nói càng quá đáng, vội đẩy cô ta khi Liễu Nhiên rời đi, cô mới đỏ mặt giải thích "Chuyện đó, anh Dương, anh đừng nghe cậu ấy nói linh tinh, cậu ấy thích làm loạn vậy lắm".Triệu Dương thấy câu nói vừa nãy đúng là có chút khó giải thích, nhưng anh không muốn nghĩ nhiều, liền nói "Đi thôi, chúng ta đi làm việc chính trước".Khổng Nguyệt vỗ gáy một cái, vừa nãy đùa giỡn với Liễu Nhiên, giờ mới nhớ đến việc quan trọng "Ôi, đi mau, trưởng phòng Uông vẫn chờ chúng ta ở trên đó".Nói chuyện một hồi, một tiếng sau, hai người họ lần lượt đi vào văn phòng công ty quản lý tòa Khổng Nguyệt đến văn phòng này không lâu, nhưng nhờ có khuôn mặt xinh xắn và tính cách hoạt bát, nên từ lâu cô đã trở thành báu vật của văn là cô và Liễu Nhiên, được thầm gọi là "hai bông hoa của văn phòng công ty quản lý tòa nhà".Công ty có hoạt động gì, hay là đi đâu họp, thì hai người họ cũng đều được cử ra hỗ vì Liễu Nhiên đã có bạn trai từ lâu, nên số người tập trung nhìn ngắm Khổng Nguyệt ngày càng nhiều. Nhất là lúc cô mới tới công ty, ngày nào cũng nhận được bao nhiêu nay thấy cô thân thiết dẫn một tên bảo vệ khu biệt thự vào trong văn phòng công ty quản lý tòa nhà, khiến bao người bàn tán ầm đó có một ánh mắt thâm hiểm, đến từ tổ trưởng trước bị Triệu Dương nắm đằng chuôi, hắn bị mắc bẫy nên phải giúp Triệu Dương gặp được trưởng phòng ta làm ở công ty quản lý tòa nhà nhiều năm, đương nhiên biết trưởng phòng Uông là người tốt, chắc chắn sẽ không bị cuốn vào thứ phiền phức này. Lúc đầu hắn còn nảy ra ý nghĩ muốn dồn Triệu Dương vào vách ngờ, mấy ngày trôi qua, Triệu Dương lại dám sánh bước bên Khổng hai người họ vừa đi vừa cười đùa, khiến hắn cực kì giận trách hai ngày này Khổng Nguyệt đối xử lạnh lùng với hắn, trông bộ dạng cô vô cùng có vấn định là Triệu Dương giở trò âm mưu, hoặc là nói xấu sau lưng không, hắn đường đường tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, hơn nữa lại được tổ trưởng nhóm nhỏ ghi nhận, còn được đưa đi đào tạo làm cán bộ dự bị tương lai của công ty, chẳng nhẽ lại không bằng một tên bảo vệ nhãi nhép?Nghĩ đến đây, tổ trưởng Hàn càng thêm giận dữ, đẩy ghế ra, đi thẳng đến phòng làm việc của phó phòng thầm tính toán trong lòng, tên họ Triệu kia, định chơi trò nhờ vả trưởng phòng Uông đúng không? Xem tôi đối phó với anh thế nào!Nếu để anh trụ vững được ở công ty quản lý tòa nhà, thì tên của Hàn Khánh này viết ngược!Bên kia Triệu Dương chẳng biết rằng, anh đã vô tình có một kẻ thù trong văn phòng của công ty quản lý tài dù biết, anh cũng chẳng quan nơi làm việc ngày nay có quá nhiều kẻ ác. Nếu bạn cứ cẩn thận đề phòng khắp nơi, thì bạn cũng chẳng làm được nổi chuyện gì khác không sợ phiền phức. Ai dám giở trò gì với anh, thì hung hăng đạp cho người đó về vạch xuất phát là Dương có một triết lý sống, đó là người không động vào mình thì mình không động vào họ, còn nếu người ta động vào thì lúc đầu mình sẽ nhường nhịn, còn tái phạm thì sẽ xử lý triệt để....Trưởng phòng Uông đang ngồi ngay ngắn làm việc trong nay cô ta mặc một bộ quần áo nữ công sở màu trắng kem. Tuy đã ngoài ba mươi tuổi, nhưng khí chất vẫn nhã nhặn lịch sự hơn hẳn người khác, nhất là chiếc cằm cao gầy kia, trông vô cùng quyến rũ cao Dương định lên tiếng khen cô ta ngầu nhớ đến lời Liễu Nhiên vừa nói ở cửa, rồi cũng không hiểu não có bị chập mạch chỗ nào không, lại lớn tiếng nói "Trưởng phòng Uông, hôm nay chị đẹp quá!"Lời vừa dứt, không chỉ Khổng Nguyệt ngẩn người ra, đến cả trưởng phòng Uông cũng không kịp phản ứng, ánh mắt trong như nước nhìn Triệu Dương chằm chằm, mang ẩn ý không có cách nào diễn tả được.
Tô Linh nằm trên giường một mình, hồi lâu sau mới ngủ ngủ rồi lại nhanh chóng tỉnh dậy, trong đầu toàn là hình ảnh bóng lưng Triệu Dương khi anh rời cuộc anh ấy nhận tin nhắn của ai, tại sao lại đột ngột rời đi như vậy?Thấy dáng vẻ anh khá vội vàng, chẳng lẽ bệnh tình của cô Triệu chuyển biến xấu?Nghĩ đến đây, Tô Linh thấy hơi hổ thời gian này, Triệu Dương vì chăm sóc cho cô mà phải vất vả chạy qua chạy lại giữa Đế Uyển và bệnh chí vì muốn kiếm thêm tiền còn nhận làm thêm công việc bảo vệ ban từ khi bà Triệu tỉnh lại, cô chưa đến bệnh viện thăm lần đến đây, Tô Linh chợt cảm thấy mình hơi quá sáng sớm, dì Mai mở cửa cho Từ Hoa Dương, dáng vẻ diễu võ dương oai và mặt đầy vẻ khinh quả cả ngày hôm nay cô ở cùng Từ Hoa Dương đã đành, buổi tối còn không một người đàn ông, Triệu Dương oán trách vài câu thì đã sao?Cho dù đánh Từ Hoa Dương thì sao chứ, lẽ nào bắt anh trơ mắt nhìn cô bị người đàn ông khác cướp đi?Suy nghĩ từ góc độ của Triệu Dương, Tô Linh phát hiện tức giận trong lòng dường như không khó lý giải đến vậy, về phần ý nghĩ mỗi người một ngả trước đó cũng bị cô gạt qua một lấy di động ra, do dự hồi lâu, mở phần tin nhắn nhưng mãi vẫn không có động tĩnh định gửi tin nhắn cho Triệu Dương là một chuyện, mở lời thế nào lại là chuyện nhỏ đến lớn cô đã quen mạnh mẽ và rất khó cúi đầu trước một người đàn ông, cho dù đã tha thứ cho Triệu Dương cũng không biết mở lời ra nói thế nào đây?Ngẫm nghĩ một lát, cô liền gõ mấy chữ “Thuốc dạ dày để ở đâu?”...Bên này Triệu Dương đã giơ tay giữa không trung một lúc lâu, chuẩn bị gõ cửa, kết quả vừa lấy hết dũng khí, lại bị một tiếng chuông báo đột ngột đánh lấy di động ra xem, sắc mặt thay đã biết Tô Linh bị đau dạ dày từ lâu, vì vậy thời gian gần đây thường hầm canh để giúp cô điều dưỡng dạ lẽ tối nay lại phát bệnh?Nhớ đến cảnh Tô Linh mỗi lần đau dạ dày đều vô cùng quằn quại, anh cũng không để ý nhiều nữa mà lo lắng trả lời “Bệnh đau dạ dày lại tái phát à?”“Cần anh quan tâm à?”Dường như cảm thấy chưa đủ cứng rắn, cô lại gửi thêm một câu “Tôi sống hay chết thì liên quan gì đến anh?”Triệu Dương luống cuống “Đương nhiên là có liên quan, chỉ cần chúng ta chưa ly hôn thì tôi phải có trách nhiệm chăm sóc cô!”“Không cần, nói cho tôi biết thuốc dạ dày để ở đâu?”“Cô chờ chút, tôi về ngay, nằm yên trên giường đừng nhúc nhích!”Triệu Dương gửi tin nhắn này xong, lại nhìn cánh cửa trước mặt, không chút do dự rời nghĩ kỹ rồi, chăm sóc tô Linh là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh, chỉ cần chưa đường ai nấy đi thì anh không nên dễ dàng qua lại với người phụ nữ khác, đây là có trách nhiệm với Tô Linh, càng là sự tôn trọng dành cho Mạnh khi đi, anh đặt chìa khóa xe ở hòm thư ở cửa, sau đó gửi tin nhắn cho Mạnh Kiều đã đọc được tin nhắn ngay lập ta ngồi ở phòng khách cả đêm, cũng không rõ mình đang chờ đợi điều gì, nhất là ban nãy khi nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, trái tim đột nhiên thắt chặt quả không ngờ rằng, người đàn ông ấy đã đến cửa rồi lại quay lưng rời ta thở khẽ, trong lòng lại tràn ngập cảm giác thất gì của mình cuối cùng sẽ thuộc về mình, không phải của mình thì cố mấy cũng không có được, bây giờ cô ta đã thực sự cảm nhận được câu nói này rồi....Triệu Dương về nhà, tìm thấy thuốc đau dạ dày ở hộp thuốc dưới tầng, rồi đứng ở cầu thang nói vọng lên “Đỡ hơn chút nào chưa? Tôi tìm thấy thuốc dạ dày rồi, tôi mang lên hay tự cô xuống lấy?”Tô Linh nằm trên giường, tỏ vẻ đắc đột nhiên phát hiện mình thích cảm giác này, được một người đàn ông nuông chiều và trân kể đang ở đâu, chỉ cần một tin nhắn, người ấy liền chạy về bên cạnh cô, giống hệt như bị niệm thần Linh đang định gây khó dễ cho anh thêm chút nữa, kết quả bụng đau quằn quại, mồ hôi lạnh tuôn dĩ nhờ có Triệu Dương chăm sóc, bệnh đau dạ dày đã tốt hơn nhiều rồi, nhưng hôm nay thức đêm, uống khá nhiều rượu lại thêm vụ tức giận với Triệu Dương nên mới tái không khỏi cười nhạo, cái bệnh đau dạ dày này nói đến là đến, không cần ứng nghiệm vậy đâu!Không lẽ đây là trừng phạt cho cô đêm nay?Triệu Dương ở dưới tầng gọi hồi lâu, thấy trên tầng không có động tĩnh gì nên hơi nôn nóng “Vậy tôi lên nhé?”Tô Linh cắn chặt răng, sức lực cả người dồn vào một chỗ, chẳng có cách nào trả lời Triệu Dương cẩn thận từng ly từng tý bước lên là lần thứ hai anh bước lên tầng trên, lần trước đã là nửa tháng trước, Tô Linh vì trả thù mà bắt anh xách hai mươi bình nước lên, sai bảo anh như trâu nay lại bước lên tầng lần nữa, thân phận so với trước đây đã thay đổi hoàn toàn. Mặc dù còn chưa thể coi là người đàn ông trụ cột trong nhà, nhưng đã có mối quan hệ được pháp luật công nhận cùng Tô hai là phòng để quần áo, phòng ngủ cho khách và phòng tập thể ba là phòng ngủ chính, phòng làm việc và phòng tắm siêu đã biết rõ cấu trúc từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên anh đường hoàng đứng trước cửa phòng ngủ của Tô ngủ chính tối om, ngay cả đèn đầu giường cũng không ở cửa, thậm chí anh có thể ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào, không phải mùi nước hoa, mà là mùi hương đặc trưng của khuê phòng con gái.“Cô đỡ hơn chưa, tôi... tôi vào nhé?”Tô Linh đau đến chảy nước mắt, ngắt quãng nói “Nói... nói... nói nhảm gì vậy... còn không mau... đưa thuốc cho tôi!”Triệu Dương giật mình khi nghe giọng nói khàn khàn của Tô mở đèn vừa chạy hai ba bước đến.“Cô đừng cử động, để tôi!”Còn chưa lại gần, anh đã thấy cả người Tô Linh co rúm lại, không đắp chăn, giống như một chú mèo con cuộn thành một vội đỡ cô dậy, đút thuốc vào miệng rồi lấy nước ấm cho cô.“Nước không nóng đâu, từ từ thôi”.Tô Linh uống một hơi hết nửa cốc nước, nhưng hôm nay không hiểu vì sao, bụng vẫn đau quặn từng thử tính ngày, chợt buồn bực, đau dạ dày và đến tháng cùng Dương thấy Tô Linh cau mày, tay cũng lạnh ngắt, lờ mờ đoán được điều gì đó.“Cô đừng nhúc nhích, tôi giúp cô...”Anh nói xong, áp hai lòng bàn tay vào nhau nhanh chóng xoa, một lát sau, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng Tô Linh không đoán trước được hành động của Triệu Dương, chờ khi cô nhận ra, cả người liền cứng hai người là quan hệ vợ chồng, vả lại cũng đã mơ mơ hồ hồ phá bỏ tầng giới hạn vào lần đầu tiên cả hai đều say, sự việc sau đó đều quên thứ hai lại là vì trả thù và phát tiết, lúc đó đầu óc trống rỗng nên chẳng nhớ gì lần này lại khác, cảm giác rất kì lạ, thân nhiệt nhanh chóng tăng lên, tựa như có hàng ngàn con kiến đang bò khắp người, từng lỗ chân lông đều rùng mình run mức Tô Linh sững sờ tại chỗ, nhất thời quên cả nói chuyện...
can ve cua nguoi dep