ma sư xuống núi
Phòng CSĐT tội phạm về ma túy Công an tỉnh Nghệ An vừa bắt giữ nhiều đối tượng buôn ma túy xuyên quốc gia, sử dụng vũ khí nóng. Theo Công an tỉnh Nghệ An, thời gian qua, lợi dụng địa hình khó khăn hiểm trở, đồi núi, có nhiều đường mòn, nhiều đối tượng tại bản
Ma sư xuống núi. Bạn đang đọc truyện Ma Sư Xuống Núi của tác giả Tiểu Khả Liên. Cả đời Kỉ Tình có một chuyện hối hận. Đó là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ. Đại đồ đệ lúc nhỏ tinh nghịch phá phách, sau khi lớn liền trở thành Ma quân một tay che trời. Nhị đồ
Ma Sư Xuống Núi , chương 130 của tác giả Tieukhaaiii cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Ngày 17/10/2022, UBND tỉnh Thanh Hóa đã ban hành quyết định về việc công bố tình huống khẩn cấp sự cố sụt lún mái đê tả sông Mã đoạn từ K49+950-K50+950, xã Hoằng Đại, thành phố Thanh Hóa. UBND tỉnh Thanh Hóa đã ban hành quyết định về việc công bố tình huống khẩn cấp
Bà Tâm cuối đời chỉ có nguyện vọng là tìm được mộ chồng ở rừng núi Tây Ninh về. Nhờ sự giúp đỡ của thầy Huấn, bà và hai con trai đã đưa được
Freie Presse Partnersuche Er Sucht Sie. "À, vậy thì..." Nhìn thanh kiếm trong tay, linh quang khẽ động, Kỉ Tình liền cưỡng ép đưa linh lực bao phủ thân kiếm, từng chút một xóa bỏ ấn ký mà Vô Tâm Ma Quân để lại năm xưa. Kiếm linh phản kháng trong vô vọng. Cuối cùng, hai chữ 'Vô Tâm' trên thân kiếm liền triệt để bị xoá sạch, hoàn nguyên như lúc ban đầu. Kỉ Tình tụ linh lực lên đầu ngón tay. Ngón tay y phảng phất hóa thành thần binh lợi khí vạch phá thân kiếm, cưỡng ép ghi lên từng dòng chữ khí thế hiên ngang, mang theo kiếm khí xung thiên. 'Thính Xuân Vũ' Lưỡi kiếm chậm rãi hiện lên ba chữ. Nhưng Kỉ Tình cũng không dừng tay lại, tiếp tục ở trên thân kiếm ghi lên hai câu thơ. 'Tiểu lâu nhất dạ thính xuân vũ Thâm hạng minh triêu mại hạnh hoa.' Mưa xuân gác nhỏ đêm nghe vẳng, Hoa hạnh hẻm cùng sáng bán ra. -Trích Lâm An xuân vũ sơ tễ. Ngừng tay lại, Kỉ Tình hơi nheo mắt nhìn xem tác phẩm vừa mới làm ra của mình. Kiếm linh của Vô Tâm...không đúng, là Thính Xuân Vũ lúc này cũng đang co ro ở trong góc, lộ ra vẻ nhỏ yếu mà bất lực. Vẫn chưa đi ra từ trong di chấn bị người cưỡng ép đổi tên. Đưa hai tay tiếp nhận Thính Xuân Vũ, Độc Cô Vô Song liền ưa thích không buông tay mà vuốt ve dòng chữ khắc trên thân kiếm. Nghe theo lời Kỉ Tình nhỏ một giọt tinh huyết lên trên. Ngay từ đầu, kiếm linh là kiên quyết không đồng ý nhận chủ. Nhưng ở dưới 'dâm uy' của Kỉ Tình, nó cũng chỉ có thể ngoan ngoãn hấp thu tinh huyết của Độc Cô Vô Song, nhận hắn làm chủ. Thính Xuân Vũ Thế giới này thật là đáng sợ a. Sau đó, Kỉ Tình lại phân phó Độc Cô Vô Song đi gom hết vật phẩm đáng tiền trên người Sâm La Điện chủ, đem lão trói cùng một chỗ với đám tu sĩ kia. Sau đó mới ung dung rời đi. Ngày hôm sau, một tin tức động trời liền truyền đi khắp đại lục. Hôm qua ở trước lối vào bí cảnh, vô số tu sĩ đã bị một vị đại năng che mặt dùng chảo đánh bẹp, còn bị lột trần, cướp hết tiền tài trên người. Thậm chí ngay cả Sâm La Điện chủ cũng không thoát khỏi ma trảo. Ngay cả Vô Tâm Ma kiếm cũng bị cướp đi. Trong một ngày, vô số đại năng cùng các đại thế lực cũng xuất động, muốn tìm ra vị đại năng thần bí kia. Nhưng rất đáng tiếc, y lại giống như bốc hơi khỏi thế gian, chưa từng tồn tại qua. Cho đến khi một cái lão quái vật trong tu chân giới gợi nhắc, tác phong hành sự này rất giống một người mà lão biết - Hàn Ảnh Chân Quân! Thì cả thiên hạ trong nháy mắt liền tĩnh lặng. Các đại thế lực cũng nhao nhao rút người trở về. Ngay cả Sâm La Ma Điện đều lập tức quan môn, tỏ vẻ sẽ không truy cứu nữa, lão nhân gia ông thích liền cứ lấy. Được y cướp chính là vinh hạnh của bọn họ. Đối với sự chân chó của bọn họ, những tu sĩ khác đều khịt mũi khinh thường. Nhưng đám người lại quên mất rằng, so với Sâm La Ma Điện, bọn họ cũng túng quẫn không kém là bao. - Hai ngày sau, tây viện Vọng Minh Cư. Độc Cô Duy Ngã vừa chẻ củi trở về liền đã bắt gặp Độc Cô Vô Song đang ngồi lau chùi Thính Xuân Vũ. "Được rồi, đừng lau nữa. Hôm nay đệ đã lau lần thứ 9 rồi đó. Người không biết còn tưởng nó là một mỹ nhân yêu kiều nữa kìa. Suốt ngày nhu tình với một thanh kiếm còn ra thể thống gì nữa chứ?" Độc Cô Duy Ngã xác thực đã nhịn đủ. Vị đệ đệ này của hắn cũng không biết là đầu óc chứa thứ gì. Kể từ ngày có được Thính Xuân Vũ liền luôn tùy thân mang theo, như hình với bóng. Thậm chí bình thường luyện kiếm cũng thà dùng kiếm gỗ, chứ không nỡ đem nó ra sử dụng. Thấy Độc Cô Vô Song không thèm lý tự mình, vẫn như cũ lau chùi thân kiếm, Độc Cô Duy Ngã liền bĩu môi, tiện tay đem Trường Tương Tư vứt lên trên giường. Bản thân lại ngã người nằm xuống. Lúc này, vừa vặn nhìn thấy một màn này, Độc Cô Vô Song liền hơi xụ mặt "Trường Tương Tư là sư tôn ban cho ngươi, sao ngươi có thể tùy tiện ném loạn như vậy? Một chút tôn trọng nó cũng không có." Trường Tương Tư Thật là cảm động. Rốt cuộc cũng có người hiểu cho cảm giác của ta. Nhìn chủ nhân người khác lại nhìn chủ nhân của chính mình...đúng là đau khổ mà. Thính Xuân Vũ Van xin ngươi đừng có ôm lấy ta lau lau chùi chùi nữa. Nếu không phải biết người kiếm không thể ở bên nhau, ta đã sớm cho rằng ngươi đang coi trọng thân thể của ta a. Mặc dù kinh nghi vì hôm nay Độc Cô Vô Song lại mở miệng nói được một câu nói dài như vậy. Nhưng Độc Cô Duy Ngã lại càng khó chịu hơn khi bản thân bị hắn răn dạy. "Chuyện của ta không cần đệ quan tâm." Tính khí vốn nóng nảy, Độc Cô Duy Ngã ngay tức khắc liền bật lại. Thấy thái độ không chút để ý này của hắn, Độc Cô Vô Song liền nhíu mày càng sâu, không rõ ý vị bảo "Là do sư tôn ban cho. Nếu không, ta cũng không thèm quan tâm." Nói xong, Độc Cô Vô Song liền đã cẩn thận đem Thính Xuân Vũ tra vào vỏ. Không để tâm tới Độc Cô Duy Ngã nữa. Ôm một bụng hỏa khí, Độc Cô Duy Ngã liền tức giận đến dậm chân. "Độc Cô Vô Song! Thái độ của đệ là gì vậy hả? Sư tôn cho ta, ta thích làm thế nào liền làm thế đó. Ta có mang vứt đi nữa thì đã thế nào? Sư tôn còn chưa nói gì, đệ là cái thá gì mà xen vào chuyện của ta?" "Ngươi..." Nghe Độc Cô Duy Ngã nói muốn đem đồ Kỉ Tình ban cho ném đi, Độc Cô Vô Song ngay tức khắc liền không bình tĩnh được. Lục Dạ nằm trên giường, một bộ dáng xem cuộc vui. Cố Thừa Trạch muốn nói lại thôi. Có chút lực bất tòng tâm. Chỉ là, đúng lúc này, âm thanh của Kỉ Tình lại truyền tới, lập tức cắt ngang bầu không khí giương cung bạc kiếm ở đây. "Có chuyện gì?" Ngay tức khắc, Độc Cô Vô Song liền thu liễm nộ khí. Mà Độc Cô Duy Ngã thì vẫn còn đang hậm hực. Thấy Kỉ Tình bước vào, hắn liền lập tức chạy tới. Cố ý chọc giận Độc Cô Vô Song mà nói với Kỉ Tình "Sư tôn, đệ tử muốn theo ngài luyện kiếm!" Nói nói, Độc Cô Duy Ngã còn quăng cho Độc Cô Vô Song một ánh mắt khiêu khích, khiến hắn siết chặt nắm tay. Chỉ là, Độc Cô Duy Ngã còn không đắc ý được bao lâu, đầu của hắn liền đã bị Kỉ Tình cốc mạnh một cái, khiến hắn lập tức oa oa kêu to, ôm đầu. Nhìn đại đồ đệ giống như đứa trẻ tăng động này của mình, Kỉ Tình liền lạnh hừ "Chuyên tâm luyện đao. Luyện kiếm cái gì chứ?" Kỉ Tình không đồng ý, làm khỏa tâm đang treo cao của Độc Cô Vô Song cũng hạ xuống. Hắn không muốn ngay cả không gian riêng tư cuối cùng của mình và sư tôn cũng bị ca ca chen chân vào. Nhất là khi nghĩ tới ca ca cũng sẽ 'bất cẩn' ngã vào lòng sư tôn, hắn liền càng không tài nào chấp nhận được. Chỉ là, hòa vào trong cảm giác may mắn, đó lại là chua xót. Bởi vì giống như Lục Dạ nói, ở trước mặt hắn, sư tôn không thể giống như ở trước mặt ca ca mà thả lỏng tinh thần, đùa giỡn được. Có lẽ Độc Cô Vô Song không biết, loại đồ vật mang tên ghen ghét này, một khi đã gieo xuống liền sẽ giống như là giòi trong xương. Chỉ có không ngừng khuếch trương, muốn chữa trị, liền phải máu me đầy người, chịu đựng nỗi khổ cắt da cắt thịt.
Ma Sư Xuống Núi Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Cả đời Kỉ Tình có một chuyện hối hận. Đó là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ. Đại đồ đệ lúc nhỏ tinh nghịch phá phách, sau khi lớn liền trở thành Ma quân một tay che trời. Nhị đồ đệ tuy không có tiền đồ bằng. Nhưng vừa xuống núi liền đã kiếm chỉ thập đại môn phái. Một lời không hợp liền diệt gia, diệt môn. Tôn xưng là Kiếm Ma. Tam đồ đệ tính tình ôn hòa, dịu dàng. Nhưng lại trở thành Ngọc công tử nổi danh thiên hạ, khiến bao thiếu niên, thiếu nữ vô tri vì đó điên cuồng. Mà tiểu đồ đệ, một thân y thuật cũng là xuất thần nhập hóa. Nhưng tính tình lại cổ quái, kỳ quặc, không thích cứu người, chỉ thích giết người. Danh xưng Tiếu Diện Quân. Có thể nói, một đời anh danh của Kỉ Tình cũng đều đã bị đám nghiệt đồ này làm mất sạch. 'Tuổi già sức yếu' còn bị gán cho danh xưng Ma sư. Cho nên, hôm nay Ma sư y đây liền sẽ xuống núi, đích thân đem đám nghiệt đồ này từng cái từng cái lôi trở về dạy bảo lại một trận. Thể loại NP, tiên hiệp, sư đồ luyến. Thụ Kỉ Tình. Công 4 vị nghiệt đồ nào đó. **Truyện ta viết theo phong cách convert, cổ phong, không cần tế, xin cảm ơn. **Tác phẩm cũ Sư Đệ! Ngươi Yêu Nhầm Người. **Truyện tự sáng tác, không hợp xin click back. Đừng nói lời cay đắng. **Mình không nhận chéo gọi Kỉ trong kinh kỉ gỡ bỏ , Tình trong tơ vốn là một thanh niên ba tốt, tam quan ngay thẳng ở một khỏa tinh cầu xanh mẹ y mất sớm, chẳng để lại gì cho y cả, ngoại trừ một khoản gia tài kết xù khiến y có thể làm cá ướp muối, vô tư vô lự sống đến ba đời mà không lo ăn là, chưa kịp để y hưởng thụ đỉnh cao nhân sinh. Thì mớ tài sản này đã triệt để vô duyên với y, bị đem đi từ vì sao? Bởi vì trước ngày đi cục dân chính kế thừa gia sản, y ngủ một giấc thật ngon, cuối cùng liền không thể tỉnh dậy được khi y mở mắt ra, thì bản thân đã xuyên đến dị giới, một nơi mệnh danh là Tiên Ma đại lục. Hơn nữa còn trở thành một côi nhi nghèo khổ vừa mới bái nhập vào một cái tam lưu môn đó, tâm tình Kỉ Tình chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung Ha khác ít nhất còn bị xe đụng, hay đập đầu vào tường, ngã xuống nước cái y? Ngủ thôi cũng có thể xuyên không a! Ngưỡng cửa xuyên không hạ thấp đến vậy từ bao giờ thế?!!Y không muốn xuyên không, y muốn hưởng thụ cuộc sống của người giàu có, y muốn làm phú nhị đại!Nhưng mặc cho y có kháng nghị thế nào, thì vẫn không khỏi bị cuộc sống cùng vận mệnh đè tài, danh vọng, địa vị, mỹ một nơi cường giả vi tôn thế này, kẻ yếu sẽ bị loại bỏ, chỉ có thực lực mới có thể khiến y chèo chống đến cuối năm...Một trăm năm...Một ngàn năm sau...Từng người cùng thời đều đã ngã xuống, nhưng Kỉ Tình vẫn giống như tiểu cường đánh mãi không chết, vấn đỉnh nhân sinh, trở thành nhân vật quát tháo phong vân đứng đầu đại lục. tiểu cường = con gián.Rốt cuộc cũng có thể ngẩng cao đầu làm người, không cần sống khép nép như vậy là, câu nói thịnh quá tất suy cũng không phải là vô căn đời Kỉ Tình đã từng làm ra một quyết định sai lầm. Đó chính là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ.
Thông qua một số chi tiết, nhất là dòng chữ cuối cùng mà sư gia trong thôn để lại. Hắn cũng biết được hung thủ sát hại người trong thôn chính là người của Vệ gia. Suốt ba ngày ba đêm, hắn tự tay đào hố chôn đám người. Hai bàn tay đều tê dại, nổi đầy bọng nước, nhưng hắn vẫn không quan tâm tới. Mang theo một bộ y phục cùng vài đồng bạc lẻ, hắn liền trực tiếp đi đến Vệ gia. Nửa tháng trèo đèo lội suối, hắn cũng không ngờ tới, bản thân cư nhiên lại đến đúng lúc như vậy, vào đúng ngài sinh thần của nữ nhi Vệ Thành. Cũng chính là tỷ tỷ trên danh nghĩa của hắn. Ngay trong yến tiệc, hắn liền không chút do dự xuất hiện trước mặt bọn họ. Ra vẻ đáng thương cầu xin vài đĩnh bạc với mỹ danh là chữa bệnh cho mẫu thân. Hắn muốn để người khác dù không nhìn rõ bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Vệ Thành, thì chí ít cũng phải ngờ vực, xem lão như ngụy quân tử. Không ngoài dự liệu, hắn thành công. Đám người mặc dù e ngại uy quyền của Vệ Thành, nhưng vẫn như cũ ở sau lưng bàn tán về lão. Hôm đó, từ bậc thang thứ 92 của Vệ gia, hắn bị Vệ Thành một cước đạp văng xuống. Xương cốt hai chân đều vỡ vụn. Thê tử Vệ Thành không ngừng mắng chửi hắn cùng mẫu thân hắn. Ra vẻ đau khổ mà khóc lóc tê tâm liệt phế. Mà đại nữ nhi của Vệ Thành - Vệ Tiểu Điệp năm nay vừa tròn 12 tuổi, cư nhiên lại không quản sự giận dữ của lão, khăng khăng một mực đem hắn giữ lại. Nói thật, một khắc nảy sinh quyết tâm đến Vệ gia, hắn cũng chưa từng trông ngóng chính mình có thể sống sót quay về. Dù sao, trứng chọi với đá, ngoại trừ đem đá nhuộm bẩn, thì còn có thể làm được gì? Chỉ là, việc Vệ Tiểu Điệp đứng ra cầu xin, cũng như cuối cùng Vệ Thành lại chịu thỏa hiệp cho hắn danh hiệu đại thiếu gia, hắn xác thực là chưa từng ngờ tới. Nhưng người tính không bằng trời tính. Một khắc bước vào Vệ gia, hắn cũng chẳng khác nào đã bước nửa chân vào địa ngục. Trên dưới Vệ gia đều vô cùng chiếu cố hắn, ân cần đến có chút quá phận. Nhưng hắn biết rõ, tất cả chỉ là hư tình giả ý. Thứ bọn họ muốn, vẫn chưa từng thay đổi qua. Bọn họ cần một cái lô đỉnh khỏe mạnh trưởng thành. Gần nửa năm thời gian, hắn đều chỉ có thể dùng xe lăn di chuyển. Một ngày 12 canh giờ đều chưa từng bước chân ra ngoài nửa bước. Mà nửa năm, cũng đã đủ để ma quỷ lộ ra nanh vuốt. Hôm đó, Vệ Tiểu Điệp viện cớ muốn mang hắn đi hóng mát mà đem xe lăn của hắn đẩy đến bên bậc thang. Khiến cho hắn ngã khỏi xe lăn, bị đá vụn quẹt bị thương, kém chút mù mắt. Mà cũng kể từ lúc này, hắn đã xem như biết rõ. Vị tỷ tỷ thiện lương dịu dàng trong mắt người khác kia, kỳ thực chính là một cái biến thái không hơn không kém. Nàng muốn song tu với đệ đệ ruột của mình! Lần này may mắn thoát khỏi, nhưng hắn sợ hãi không tránh được lần sau. Cho nên, chỉ có thể tương kế tựu kế, giả vờ mù lòa để sống tiếp. Bắt đầu từ ngày phát hiện hắn 'bị mù', Vệ Tiểu Điệp liền van xin Vệ Thành đưa hắn vào ở trong viện của nàng, ở cạnh phòng nàng. Hắn đã từng nghe nói, Vệ Tiểu Điệp là một người nhân hậu, thường hay cứu rỗi một số tiểu động vật hoặc khất cái bên đường. Sau khi chuyển vào ở cạnh Vệ Tiểu Điệp, tâm thần của hắn liền bắt đầu xuất hiện vết nứt. Mỗi ngày, hắn đều có thể nghe đến vô số tạp âm khiến người sởn tóc gáy. Đồng thời, hắn cũng phát hiện được, nữ nhân này căn bản không phải tốt bụng mà cứu mèo, chó. Mà nàng chỉ đang đơn thuần ngược sát bọn chúng! Đôi hài gót nhọn hóa thành lợi khí, không ngừng giẫm đạp, cướp đoạt sinh mệnh của những tiểu động vật này. Nàng đem sự sợ hãi của chúng làm niềm vui, làm kích thích. Thậm chí, có đôi khi, những tiểu động vật này cũng đã không đủ để thoả mãn nàng. Nàng bắt đầu xuống tay với tiểu hài tử, hoặc là đám khất cái nghèo khổ, thấp hèn kia. Hắn vẫn còn nhớ như in, một ngày đó, nàng là thế nào đến trong phòng hắn. Nửa người dưới đều là máu, trong tay vẫn còn xách theo một cái đầu lâu ném đến bên chân hắn, dùng giọng điệu ôn nhu bảo. A Trạch ngoan, đến đây chơi cầu a. Ban đầu còn dụ dỗ, lừa gạt, nhưng dần dà, Vệ Tiểu Điệp cũng đã chuyển đổi cách đối xử với hắn. Nàng ta bắt đầu dùng Đả Hồn Tiên đánh hắn. Mỗi một roi buông xuống, không chỉ nhuc thể da tróc thịt bong, mà cả linh hồn cũng đều đau đớn như bị người xé nát. Có một buổi tối, hắn bỏ trốn. Nhưng lại bị Vệ Tiểu Điệp bắt trở về. Nàng ta không chút do dự đem cả bó đuốc đâm lên lưng ngực hắn, khiến hắn bị bỏng nặng. Sau đó lại đem hắn nhốt vào trong một chiếc lồng sắt, dùng xích sắt quấn quanh cổ và hai chân. Bắt hắn học theo chó sủa. Sử dụng đủ loại tạp âm đến làm một người mù như hắn 'kinh sợ'. Thậm chí, nàng ta còn chế tác một con dấu riêng, dùng lửa nung lên, trực tiếp in lên trên bả vai hắn, để lại một ấn ký tràn đầy sỉ nhục. Hắn hận, rất rất hận. Nhưng càng nhiều hơn, đó chính là sợ hãi. Nàng căn bản chưa từng xem hắn là người. Ở trong mắt nàng, hắn chỉ cùng một đầu sủng vật không có gì khác nhau. Tổng cộng hai năm bị tra tấn bằng đủ loại phương pháp khác nhau. Hắn rốt cục cũng nhân lúc Vệ Tiểu Điệp lơ là quên khóa chặt dây xích mà trốn thoát. Thế nhưng, trước khi rời khỏi, hắn vẫn không quên một mồi lửa thiêu rụi từ đường Vệ gia. Sau đó mới chủ động chạy tới trại buôn người, bán thân cho bọn họ. Bởi vì hắn biết, trại buôn người này có chỗ dựa rất lớn, chí ít là Vệ gia vẫn chưa thể một tay che trời. Vốn dĩ, trong dự tính của hắn, thì dư sinh của bản thân có lẽ sẽ trở thành lô đỉnh hoặc là ngoạn vật của một kẻ, hoặc nhiều kẻ nào đó. Chỉ là không ngờ, một ngày này, quang minh lại bất chợt đến với hắn. Khí chất của đối phương thật sâu thu hút hắn. Đó là một loại cảm giác an toàn mà từ lúc sinh ra đến giờ, hắn vẫn chưa từng cảm nhận được. Phước trạch trời ban. Phước trạch rốt cuộc cũng đã đến với hắn.
Ma Sư Xuống Núi Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Cả đời Kỉ Tình có một chuyện hối hận. Đó là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ. Đại đồ đệ lúc nhỏ tinh nghịch phá phách, sau khi lớn liền trở thành Ma quân một tay che trời. Nhị đồ đệ tuy không có tiền đồ bằng. Nhưng vừa xuống núi liền đã kiếm chỉ thập đại môn phái. Một lời không hợp liền diệt gia, diệt môn. Tôn xưng là Kiếm Ma. Tam đồ đệ tính tình ôn hòa, dịu dàng. Nhưng lại trở thành Ngọc công tử nổi danh thiên hạ, khiến bao thiếu niên, thiếu nữ vô tri vì đó điên cuồng. Mà tiểu đồ đệ, một thân y thuật cũng là xuất thần nhập hóa. Nhưng tính tình lại cổ quái, kỳ quặc, không thích cứu người, chỉ thích giết người. Danh xưng Tiếu Diện Quân. Có thể nói, một đời anh danh của Kỉ Tình cũng đều đã bị đám nghiệt đồ này làm mất sạch. 'Tuổi già sức yếu' còn bị gán cho danh xưng Ma sư. Cho nên, hôm nay Ma sư y đây liền sẽ xuống núi, đích thân đem đám nghiệt đồ này từng cái từng cái lôi trở về dạy bảo lại một trận. Thể loại NP, tiên hiệp, sư đồ luyến. Thụ Kỉ Tình. Công 4 vị nghiệt đồ nào đó. **Truyện ta viết theo phong cách convert, cổ phong, không cần tế, xin cảm ơn. **Tác phẩm cũ Sư Đệ! Ngươi Yêu Nhầm Người. **Truyện tự sáng tác, không hợp xin click back. Đừng nói lời cay đắng. **Mình không nhận chéo gọi Kỉ trong kinh kỉ \ gỡ bỏ \, Tình trong tơ vốn là một thanh niên ba tốt, tam quan ngay thẳng ở một khỏa tinh cầu xanh mẹ y mất sớm, chẳng để lại gì cho y cả, ngoại trừ một khoản gia tài kết xù khiến y có thể làm cá ướp muối, vô tư vô lự sống đến ba đời mà không lo ăn là, chưa kịp để y hưởng thụ đỉnh cao nhân sinh. Thì mớ tài sản này đã triệt để vô duyên với y, bị đem đi từ vì sao? Bởi vì trước ngày đi cục dân chính kế thừa gia sản, y ngủ một giấc thật ngon, cuối cùng liền không thể tỉnh dậy được khi y mở mắt ra, thì bản thân đã xuyên đến dị giới, một nơi mệnh danh là Tiên Ma đại lục. Hơn nữa còn trở thành một côi nhi nghèo khổ vừa mới bái nhập vào một cái tam lưu môn đó, tâm tình Kỉ Tình chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung Ha khác ít nhất còn bị xe đụng, hay đập đầu vào tường, ngã xuống nước cái y? Ngủ thôi cũng có thể xuyên không a! Ngưỡng cửa xuyên không hạ thấp đến vậy từ bao giờ thế?!!Y không muốn xuyên không, y muốn hưởng thụ cuộc sống của người giàu có, y muốn làm phú nhị đại!Nhưng mặc cho y có kháng nghị thế nào, thì vẫn không khỏi bị cuộc sống cùng vận mệnh đè tài, danh vọng, địa vị, mỹ một nơi cường giả vi tôn thế này, kẻ yếu sẽ bị loại bỏ, chỉ có thực lực mới có thể khiến y chèo chống đến cuối năm...Một trăm năm...Một ngàn năm sau...Từng người cùng thời đều đã ngã xuống, nhưng Kỉ Tình vẫn giống như tiểu cường đánh mãi không chết, vấn đỉnh nhân sinh, trở thành nhân vật quát tháo phong vân đứng đầu đại lục.\ tiểu cường \= con gián.\Rốt cuộc cũng có thể ngẩng cao đầu làm người, không cần sống khép nép như vậy là, câu nói thịnh quá tất suy cũng không phải là vô căn đời Kỉ Tình đã từng làm ra một quyết định sai lầm. Đó chính là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ.
Cả đời Kỉ Tình có một chuyện hối hận. Đó chính là năm xưa đã nhận bốn cái đồ đồ đệ lúc nhỏ tinh nghịch phá phách, sau khi lớn liền trở thành Ma quân một tay che đồ đệ tuy không có tiền đồ bằng. Nhưng vừa xuống núi liền đã kiếm chỉ thập đại môn phái. Một lời không hợp liền diệt gia, diệt môn. Tôn xưng là Kiếm đồ đệ tính tình ôn hòa, dịu dàng. Nhưng lại trở thành Ngọc công tử nổi danh thiên hạ, khiến bao thiếu niên, thiếu nữ vô tri vì đó điên tiểu đồ đệ, một thân y thuật cũng là xuất thần nhập hóa. Nhưng tính tình lại cổ quái, kỳ quặc, không thích cứu người, chỉ thích giết người. Danh xưng Tiếu Diện thể nói, một đời anh danh của Kỉ Tình cũng đều đã bị đám nghiệt đồ này làm mất sạch. "Tuổi già sức yếu" còn bị gán cho danh xưng Ma nên, hôm nay Ma sư y đây liền sẽ xuống núi, đích thân đem đám nghiệt đồ này từng cái từng cái lôi trở về dạy bảo lại một loại NP, tiên hiệp, sư đồ luyến.Thụ Kỉ Tình.Công 4 vị nghiệt đồ nào đó.
ma sư xuống núi